Lương Hiểu Nhàn toàn thân cứng đờ, sắc mặt trong phút chốc trở nên trắng bệch.
Hơi thở ấm nóng truyền đến bên tai lại khiến nàng dựng tóc gáy, toàn thân lạnh buốt.
Nàng có phần cứng ngắc quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên mặc cẩm bào vân văn đang đứng sau lưng mình, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng.
Cành cây dưới chân không hề lay động, dường như không cảm nhận được sức nặng của hắn.